Danh xưng ‘mastermind’ – bậc thầy không chỉ dành riêng cho ác nhân Mr. Glass với những mưu mô kinh người, mà còn thuộc về M. Night Shyamalan – vị đạo diễn với những ‘cú twist’ nghẹt thở đến rợn sống lưng.
Glass (Bộ Ba Quái Nhân) ra mắt trong năm 2019 là phần tiếp theo của phim kinh dị – giật gân Split (2017), đồng thời cũng là tác phẩm cuối cùng trong chuỗi phim ba phần về đề tài siêu anh hùng do M. Night Shyamalan đảm nhiệm. Kể từ tác phẩm điện ảnh đầu tiên của loạt phim mang tên Unbreakable (2000), vị đạo diễn gốc Ấn đã nung nấu ý tưởng “định nghĩa” lại dòng phim siêu anh hùng quen thuộc, khắc họa các siêu năng lực như chuỗi chứng bệnh tâm thần đầy ám ảnh thay vì là những phép màu màn ảnh.
Trailer Glass
Chuyện phim lấy mốc thời gian sau khi gã sát nhân hàng loạt sở hữu 23 nhân cách Kevin/ The Horde (James McAvoy) “khai mở” được nhân cách thứ 24 mang tên “The Beast” (Quái thú). The Beast cùng các nhân cách còn lại tin rằng chúng là bước tiến hóa tiếp theo của con người, là thủ lĩnh dẫn dắt những “kẻ vụn vỡ” bước ra ngoài ánh sáng và chiếm lấy thế giới từ tay con người hèn mọn.
Cũng chính vì những tội ác của mình, Kevin đã bị săn đuổi bởi một “siêu nhân” khác là David Dunn/ The Overseer (Bruce Willis). David vốn là nhân vật chính trong phần đầu tiên, thừa hưởng “cơ thể bất hoại” cùng năng lực cảm nhận tội lỗi của người khác sau khi trở thành người sống sót duy nhất trong một vụ lật tàu cách đây 19 năm. Cuộc chạm trán giữa David và Kevin dẫn đến việc cả hai bị tống vào một bệnh viện tâm thần, được quản lý bởi Bác sỹ Ellie Staple (Sarah Paulson). Tuy nhiên, điều David không hề ngờ tới rằng nơi đây cũng đang giam giữ Elijah Price/ Mr. Glass (Samuel L. Jackson) – gã siêu ác nhân cực kỳ thông minh từng đứng đằng sau tai nạn thảm khốc của mình. Khi biết được năng lực phi thường của Kevin, Mr. Glass đã quyết định biến hắn thành công cụ hoàn hảo cho kế hoạch trả đũa thế giới của mình.
Cuộc đối đầu kinh điển giữa người hùng và kẻ ác được kể theo một cách mới
Glass sở hữu một cốt truyện kinh điển thường xuất hiện trong truyện tranh: siêu anh hùng và siêu ác nhân cùng gặp nhau tại một địa điểm ám muội, và cuộc chiến trường kỳ giữa họ sẽ ảnh hưởng đến trật tự của cả thế giới. Đúng theo tinh thần phim siêu anh hùng, ba nhân vật chính của tác phẩm đều sở hữu những biệt danh riêng đúng với sức mạnh và xuất thân của mình.
Trái ngược với David và Kevin, biệt danh “Quý ngài Thủy tinh” của Elijah Price đến từ việc hắn mắc chứng xương giòn, những tác động rất nhỏ cũng có thể khiến gã bị tổn thương nghiêm trọng. Bù lại, hắn sở hữu một bộ óc kinh người, rất hợp với tuyến nhân vật phản diện dùng nhiều đầu óc như Lex Luthor, Joker,… Nhân vật Glass cũng được khéo léo trở thành “cầu nối”, giải thích cho người xem đại chúng về những khái niệm quen thuộc trong dòng phim siêu anh hùng.
Tín đồ điện ảnh càng rùng mình trước những âm mưu không tưởng của Glass bao nhiêu, càng nể phục với cách xây dựng mạch truyện của M. Night Shyamalan bấy nhiêu. Quả nhiên nếu trong phim nhân vật của Samuel L. Jackson được xưng tụng là “bậc thầy”/ mastermind, thì Shyamalan cũng là một “bậc thầy” ngoài đời thực.
Thiên về tâm lý hơn là kỹ xảo, cháy nổ
Nhắc đến dòng phim siêu anh hùng, khán giả đại chúng thường nghĩ ngay đến những trường đoạn hành động hoành tráng và ngập tràn hiệu ứng, như khi Iron Man cùng binh đoàn giáp sắt của mình sải cánh phủ kín bầu trời, hay khi Captain America tả xung hữu đột trong lòng địch với chiếc khiên vibranium của mình. Thực chất, Glass vẫn sở hữu những cảnh chiến đấu tương đối đã mắt, nhưng đấy lại không phải là điểm nhấn của phim.
Xuyên suốt tác phẩm là câu chuyện về một bên “siêu nhân” luôn cố chứng minh rằng những cá nhân độc đáo như họ thực sự tồn tại, trong khi đó, Tiến sỹ Ellie Staple lại sử dụng những lập luận khoa học để chứng minh điều ngược lại. Khi The Beast có thể dùng tay bẻ cong song sắt hay ngực trần hiên ngang chống đạn, Ellie sẽ phân tích về độ cũ kỹ của những nguyên liệu làm nên chiếc cửa sắt, hay sự ẩm ướt dẫn đến việc đầu đạn “tịt ngòi”. Hay như khi David quả quyết rằng mình có thể “cảm” được điều xấu, vị chuyên gia lại đặt ra nghi vấn phải chăng đó là vì David sở hữu khả năng suy luận nhanh nhạy ngang hàng các bậc thám tử, ảo thuật gia số một thế giới. Chỉ thông qua lời thoại, nhân vật Ellie trở thành một thế lực đối trọng còn đáng sợ hơn cả gã ác nhân Mr. Glass.
Đấy cũng giống như câu chuyện rằng mỗi chúng ta khi lớn lên đều tin là mình đặc biệt, nhưng một số người lại xuất hiện và tìm cách “bình thường hóa” những kỳ công mà ta từng đạt được. Xuyên suốt phim, người xem gần như bị đưa vào một mê cung của những lập luận, nơi họ băn khoăn không biết phải tin vào điều gì. Người xem xong Glass có thể thích phim, hoặc không, nhưng chắc chắn cảm xúc lớn nhất còn đọng lại sẽ là sự bối rối.
Những điểm trừ khiến phim “bớt hay”
Như đã đề cập, tác phẩm thứ ba trong loạt phim của M. Night Shyamalan mang đến cho người xem một cách kể chuyện sáng tạo, cùng nhiều chi tiết đầy tiềm năng được cài cắm. Song, khi nhà làm phim quá sa đà vào việc xây dựng các khái niệm, anh ta quên mất một yếu tố khác cũng quan trọng không kém: xây dựng tính cách nhân vật.
Kevin vẫn y hệt như hồi Split – một tổ hợp hỗn mang những nhân cách nhằm phô diễn khả năng diễn xuất đa dạng của James McAvoy. Nhưng nếu những cú nheo mày, giả làm trẻ con, giả làm nữ tu,… của chàng diễn viên Anh Quốc từng khiến người xem trầm trồ trong phần phim trước, thì cùng một chiêu giờ đây sử dụng một lần nữa lại khá “gẫy”. Kevin và 23 nhân cách đã có hẳn một phim riêng để khắc họa tính cách, nên cũng chẳng cần chiếm đất diễn trong phim chung nữa.
Ngược lại, David Dunn hay Glass thể hiện đúng tính cách của họ trong Unbreakable, không hơn không kém. Nhưng chẳng phải trong trường hợp này, không hơn không kém thì vẫn là chưa đủ? Suy cho cùng, mâu thuẫn chính của phim vẫn thuộc về cặp cựu thù David – Elijah, nhưng người xem lại thường xuyên bị mất nhịp bởi sự xuất hiện và “diễn” quá nhiều của gã quái nhân thứ ba.
Có thể thấy, ngoài sự ôm đồm quá đáng dẫn đến tuyến nhân vật lỏng lẻo, Glass của M. Night Shyamalan sở hữu những điểm ấn tượng sẽ khiến fan truyện tranh cũng như phim siêu anh hùng thích mê. Cái kết mở của bộ phim cũng khẳng định rằng vị đạo diễn gốc Ấn vẫn còn rất hứng thú với “Vũ trụ Điện ảnh” mới mà mình tạo ra, và thế là người xem lại có cái để mong chờ trong những năm sắp tới.
Theo 123Phim